Luật sư tư vấn pháp luật-Điều 463 Bộ luật Dân sự năm 2015 quy định: Hợp đồng thế chấp là sự thỏa thuận giữa hai bên, bên cho vay giao tài sản thế chấp cho bên vay. Khi đến hạn trả nợ, bên vay phải trả lại đúng số lượng, chất lượng tài sản tương tự cho bên cho vay và chỉ trả lãi khi có thoả thuận hoặc pháp luật yêu cầu.
Do đó, trong khoản vay chung, bên vay có thể trả lãi cho bên cho vay hoặc không trả lãi cho bên cho vay tùy theo thỏa thuận của các bên hoặc theo quy định của pháp luật.
Đặc điểm của hợp đồng thế chấp tài sản là thời gian mượn tài sản và thời hạn trả nợ là khác nhau (chỉ yêu cầu cùng một sản phẩm với số lượng và chất lượng như nhau). Ví dụ: chỉ cần đảm bảo đúng số lượng và chất lượng thì tiền tệ có thể được đảm bảo lưu thông mà không làm hỏng tiền tệ. ——Điều 494 BLDS năm 2015 quy định hợp đồng thế chấp là sự thỏa thuận giữa hai bên, trong thời hạn này bên vay giao tài sản cho bên vay mà không phải trả tiền. Bên vay phải trả lại tài sản cầm cố này. Khi hết thời hạn cho vay hoặc đạt được mục đích vay.
Điều 495 BLDS năm 2015 quy định mọi tài sản không tiêu dùng được đều có thể trở thành đối tượng của hợp đồng vay tài sản. – Điều 112 khoản 2 BLDS năm 2015 quy định vật phẩm không tiêu hao là vật phẩm sau khi sử dụng nhiều lần vẫn giữ được tính chất, hình dáng và công năng sử dụng. Vì vậy, đối với hợp đồng vay hàng hóa, bên vay không phải trả lãi cho bên cho vay.
Điểm đặc biệt của hợp đồng vay mượn hàng hóa là hàng hóa tại thời điểm vay và thời gian trả nợ giống nhau đối với khoản vay. Ví dụ: khi bạn mượn xe máy, khi bạn mượn xe máy thì bạn phải trả lại chính chiếc xe máy đó.
Pan Chengqing, luật sư Hội Luật gia Thành phố Hồ Chí Minh