Bộ tứ TKKG (nguyên tác của Đức là Rolf Kalmuczak, bút danh Stefan Wolf) được Bùi Chí Vinh cho ra mắt độc giả Việt Nam năm 1994. Ấn phẩm đã được săn đón, với số lượng phát hành gần 3 triệu bản, và trở thành một bộ truyện giật gân trong những năm 1990. Sau khi ngừng in năm 2004, bài báo sẽ được phát hành lại vào đầu tháng 9 và sẽ gồm 70 cuốn. — Bạn cảm thấy thế nào khi “Four Monsters TKKG” được phát hành lại vào 16 năm sau?
– Tôi rất vui vì nhà xuất bản đã giữ lại bản in gốc lần đầu tiên, và tôi vui mừng nhớ lại thành công của bộ truyện khi nó được phát hành. Truyện này được nhà xuất bản Jindong in lần đầu vào năm 1994. Sau 10 tập, số lượng bản in mỗi tập lên tới 50.000 bản, phá vỡ mọi kỷ lục kịch bản được công bố lúc bấy giờ. Sau khi Nhà xuất bản Jindong xuất bản, một công ty sách cũng đã dịch chính xác nó, nhưng tất cả đều kết thúc trong thất bại. Xuyên suốt 70 tập phim, nhiều thế hệ độc giả trẻ đã quen thuộc với phong cách hách dịch, lãng mạn, giả tưởng, lãng mạn.
Phiên bản mới của truyện “Tứ quái TKKG”. Ảnh: Sách do Hà Nội cung cấp .
– Cơ duyên nào đưa bạn đến với bộ truyện này?
– Tôi sinh ra và lớn lên ở xóm Lách dưới chân cầu Công Lý (Q.Phú Nhuận), nơi gồm toàn dân “anh chị”. Tôi có khí phách hào hiệp theo kiểu phim Lương Sơn Bạc, biết trọng nghĩa khinh tài từ năm 15 tuổi. Sau năm 1975, trong cuốn tiểu thuyết đầu tay của tôi, tôi đặt cái vốn sống “dưới đáy xã hội” – “Hải bàng” do NXB Kim Đồng gửi. Truyện rất thành công, đạo diễn Kim Đồng lúc đó là ông Ruan Dengwu đã vào nam gặp tôi và đề nghị tôi chuyển thể TKKG từ 70 bản dịch trước.
Tôi đã dành một tuần để vẽ lại cốt truyện, nhân vật, rồi viết để anh Vũ đọc trước một cuốn. Tôi đã thêm bốn tiêu đề quái vật vào TKKG để phù hợp với cuộc phiêu lưu của bốn quái vật linh thiêng bên cạnh bạo lực. Mọi thứ sau đó diễn ra tốt đẹp. Nhà xuất bản rất vui vì văn phong của câu chuyện này đã tạo cho độc giả trẻ ấn tượng rằng tác phẩm được viết về anh.
– Bạn thấy khó khăn như thế nào để chuyển thể bộ sách này?
– Tôi đã viết 70 tập trong một năm và năm tháng, mỗi tuần một lần. Tôi đã viết “Tựa đầu” trước 10 tập, để người biên tập yên tâm. Lúc đó, tôi phải viết theo chiều dọc trên tập học sinh 100 trang để khi ghép chúng lại với nhau, số trang không bị chênh lệch. Những người biên tập bộ truyện ngoài Hà Nội khen tôi viết bằng tay mà vẫn là máy in. Tôi nghĩ chắc phải bằng lòng với món ăn tinh thần như thế này, vì thanh thiếu niên thời đó thiếu ăn, cần sách sáng tác nhạc bổ ích. Tái bản. Ảnh: Hanoi Books .
– Bạn ấn tượng với con quái vật nào nhất trong bốn con quái vật này?
– Tôi bị ấn tượng bởi bốn nhân vật của bốn quái vật, không chỉ Tarzan. Người ta thường nhắc đến Tarzan vì anh là “đại ca” của làng võ, nhưng ai dù mới 16 tuổi hay thẳng thắn, thích ghét. Khi anh Nguyễn Thắng Vũ nói với tôi rằng người đọc nhiều sách bằng tuổi anh, chàng trai này khiến người lớn cảm động. Tiếc là lúc đó tôi mới viết được 70 tập, đã được một nhà văn Đức viết “tiếng Việt” cho kịp thời. Nếu tái bản thành công, tôi sẽ chuyển thể Tập 71 .—— Khi truyện được tái bản, bạn còn chờ gì nữa?
– Tôi hy vọng bố mẹ anh ấy sẽ chào đón và giới thiệu anh ấy làm công việc này. Tôi nghĩ các tác phẩm kinh điển luôn là kinh điển. TKKG Bốn Quái Vật vốn là cuốn sách “gối đầu giường” vào những năm 1990. Tôi tin rằng những đứa trẻ 13-20 tuổi ngày nay dù sinh ra ở thế kỷ 21 nhưng tâm hồn chúng vẫn tồn tại. Tốt như tuổi của họ. Trong quá khứ. Tứ quái TKKG sẽ “chết” chỉ khi bộ truyện thiếu thực tế, xa rời lý tưởng của giới trẻ hiện nay. -Câu chuyện xoay quanh 4 nhân vật chính của đội thám tử TKKG: Tarzan, Carl, Crossen, và Gaby- tên ngắn gọn của mỗi người. Tarzan 16 tuổi là một vận động viên trung học xuất sắc trong các môn bóng chuyền, điền kinh và hiệp sĩ. Carl, biệt danh “Máy tính điện tử”, được coi là trưởng nhóm vì trí nhớ hoàn hảo của mình. Kloesen (Kloesen), biệt danh là Tròn Vo, là một người chú nhiệt tình, được thừa kế tài sản lớn. Gaby – nhân vật nữ duy nhất trong nhóm – có ngoại hình xinh đẹp, tâm hồn lãng mạn, đam mê bơi lội và tiểu thuyết trinh thám. Mỗi tập là một cuộc phiêu lưu tập thể. Truyện ban đầu là nhân vật mới học lớp 8, được tác giả phát triển thành học sinh lớp 10 để thích ứng với tâm lý của giới trẻ nước nhà. Khi những người trẻ tuổi khen ngợi những người dám ước mơ trong một thế giới đầy bất trắc, môi trường tự sự sẽ giúp trau dồi nhân cách của họ.