Dương Tự Thanh
– Doãn Phương cho biết, anh làm thơ để thực hiện những suy nghĩ của mình, và hành trình làm thơ của anh là thoát ra khỏi những mối quan hệ thân thiết, gặp gỡ mọi người. ……
Những suy nghĩ đơn giản về cuộc sống
– Mặc dù có nhiều thành viên chưa đạt giải Hội Nhà văn nhưng anh ấy vẫn còn khá trẻ. Bạn cảm thấy thế nào khi biết tin mình đã giành được giải thưởng?
– Tôi đã rất ngạc nhiên khi biết rằng tôi đã giành được giải thưởng lớn. Đối với tôi, lọt vào vòng chung khảo là một vinh dự rất lớn, bởi không dễ gì vượt qua được “con mắt” thơ của cả hội đồng thơ và những cuộc bình chọn sau đó. Mười nhà văn trong ban chủ nhiệm Hội nhà văn. Sau khi nghe tin mình đoạt giải, tôi cảm thấy rất may mắn vì hội chắc chắn sẽ được các nhà văn trẻ ưu ái.
– Bạn nghĩ lý do nào khiến “hạnh phúc” vượt qua các bài thơ khác và giành được giải thưởng?
– Lý do chính thức phải là “giám khảo” của Ban Thơ hoặc Ban Chấp hành Hội Nhà văn Việt Nam. Đối với tôi, sau hơn 15 năm sáng tác thơ, và cho ra đời tập thơ “Trả lại một điều ước” là chùm thơ thứ ba, tôi chưa bao giờ ngừng xác định những bài thơ của mình. Kết quả khiến tôi cảm thấy rất bối rối, đôi khi nghĩ rằng mình đã đạt đến một “trạng thái” nào đó, đôi khi tôi cảm thấy mọi thứ mình viết ra đều đáng vứt bỏ. Đôi khi tôi cảm thấy mình giống như một “người hậu hiện đại”, và đôi khi tôi cảm thấy mình giống như một người cổ điển nhất trong thời đại của tôi.
Khi biết mình đã đoạt giải, tôi cũng đã ngồi rất lâu, đọc “Trả Nợ”. . Tôi thấy rằng những bài thơ tôi thích trong tập này chỉ nói lên những suy nghĩ của tôi về cuộc sống. Nó rất đơn giản, tôi đã xóa rất nhiều tính từ và phép tu từ, vì vậy bài thơ này không có một từ khó hiểu, một câu sai ngữ pháp, không rõ nghĩa và rõ ràng về cấu trúc. Thin
— Cuộc sống mà tôi đề cập trong bài thơ cũng là một cuộc sống rất bình thường, không có gì đáng nói. Tuy nhiên, trong sự im lặng tầm thường và lặp đi lặp lại này, tôi đã thấy sự biểu hiện của ý nghĩa của cuộc sống, tình yêu, và cái chết … Tôi nhớ rằng trong các bài thơ cổ của Thiền, thời điểm giác ngộ đã được giới thiệu. Thiền sư. Đột nhiên có người rơi xuống đất, nhận ra sự thật và đạt đến “khải hoàn môn”. Tôi hiểu rằng việc vấp phải viên gạch này chỉ là giọt nước làm tràn ly thiền của thầy. Khi làm thơ, tôi không dám so sánh mình với các thiền sư, nhưng tôi suy nghĩ nhiều về những điều bình thường trong cuộc sống, để khi chân tôi dẫm lên gạch, nó sẽ bật lên. Tác giả Doãn Phương .
– Bạn có gửi tác phẩm xuất sắc của mình đến ban giám khảo theo cách nào đó không?
– Tại báo Thể thao và Văn hóa nơi tôi công tác, tôi nhận được hai bài báo, Công văn của Hội Nhà văn Việt Nam gửi các đơn vị, đề nghị giới thiệu những tác phẩm văn học xuất sắc để hội lần sau Kiểm toán. Tôi rất bất ngờ khi lần đầu tiên thấy một hội nghề nghiệp “tìm kiếm nhân tài” tích cực như vậy. Nhưng tôi không nghĩ rằng mình có cơ hội để gửi tác phẩm của mình. Tại Hội nghị những người viết văn trẻ lần thứ 8, được sự động viên của một số bạn văn, tôi đã mạnh dạn phân loại một số bài thơ mới viết và in thành tập “Hoan Ca”. Tại Hội nghị Văn học Tuổi trẻ, bản thảo của tôi đã hoàn thành, tôi gửi cho một số người lớn tuổi góp ý. Sau khi in vào cuối tháng 9, tôi mang tập thơ đến, hy vọng sẽ được đề cử xét duyệt. Sau đó, tôi rất vui khi hầu hết các bài trong tập này đều được đăng trên trang web của Hội Nhà văn Việt Nam. “Bài ca hạnh phúc” của Doãn Phương có gì khác?
– Điều khác biệt là tiêu đề bị thiếu “gây sốc”? Nhiều người đọc cuốn Thủy triều xấu hổ và cảm thấy đây là một bài thơ “lộ liễu”… khiến người ta cảm thấy xấu hổ, nhưng đây chỉ là ảo tưởng trên danh nghĩa. -2 Tập thơ Hồi tưởng Tôi nhận ra rằng cách viết của mình đơn giản hơn, lý trí hơn và nhiều hỗn loạn hơn. Từ việc phải lội trong “thủy triều giác quan”, giờ đây tôi thấy mình trầm lắng hơn và có thể hát một bài hát vui nhộn hài hòa với mọi thứ đã xảy ra với mình. Đó là một quá trình tự nhận thức và thay đổi. Nhìn lại mười lăm năm sáng tác thơ của mình, tôi cũng thấy cái nhìn về cuộc sống của mình đã thay đổi rất nhiều, trái ngược với những gì đã xảy ra với mình, và hòa đồng với mọi người. Tôi nhớ khi tôi đoạt giải ba cuộc thi thơ Hexi năm 1996, tôi đã có một bài diễn thuyết trong “Đời sống mới””Thật không may nếu viết sau đó.” Lúc đó tôi nghĩ nếu cuộc sống bận rộn thì thơ sẽ hay. Nhưng khoảng năm 1999, trong một lần trò chuyện với nhà thơ Nguyễn Quang Thiều, anh đã vô tình nói một câu khiến tôi nhớ mãi. Ông nói chung rằng thơ không phải nói về bất hạnh cá nhân, mà là về sự bất trắc của cuộc đời. Về cơ bản, tôi đã học được rằng chúng ta không nên đi quá xa về sự riêng tư và tỉ mỉ, mà phải nói về “những gì sắp xảy ra” cho tất cả chúng ta. Với thời gian trôi qua, những bài thơ của tôi đã chuyển từ cảm giác thân thiết này sang một quá trình có thể chia sẻ với mọi người và đọc to. Giữa hai bài thơ trên có một hành trình như vậy.
– Cùng với tác phẩm đoạt giải “Triều Nhục”, người ta gọi anh là “người quét sạch thơ ca hiện đại” và gọi anh là “phúc khí”. Bạn có muốn mọi người tặng nó cho bạn không?
– “Quét sạch thơ thiếu nhi hiện đại” Tôi được gọi chứ không phải … (cười). Mong rằng qua việc “trả ơn”, mọi người chỉ dành mười lăm, hai mươi phút cho thơ. Bởi vì nó rất dễ đọc. Hãy đọc và đồng cảm với suy nghĩ đơn giản của tôi về những điều rất bình thường mà tất cả chúng ta gặp phải trong cuộc sống.
Bìa của bài thơ đoạt giải.
Nếu bạn không có thơ trong đời mình thì sao? Chỗ trống này có được thay thế không?
– Tôi đã viết một câu thơ về nó: “Bạn ở ngay trong trí nhớ của tôi, nhưng tôi không nhớ mặt anh ấy / Tôi nghĩ anh ấy tồn tại ở đâu đó quanh tôi / Tâm hồn tôi sôi sục / Thế gian muôn nơi ”(Tam ca-Hoan ca). Suy nghĩ về những gì đang xảy ra với bạn là nhu cầu tự nhận thức của bạn. Bày tỏ những suy nghĩ khiến bạn bận tâm đồng nghĩa với việc chiến thắng chúng. Tôi nghĩ làm thơ (tự nhận thức và thể hiện bản thân) là một cách rèn luyện tâm lý cho bản thân, giúp giải phóng tôi khỏi những bộn bề và giúp cuộc sống của tôi cân bằng hơn. Nếu tôi không làm được thơ, thì tôi sẽ thể hiện mình bằng một cách khác, chẳng hạn như ghi nhật ký, tất nhiên, nhật ký chỉ là mô tả cảm xúc của anh ấy. Phát triển, anh ta không thể thắng.
Công chúng sẽ tìm thấy những gì họ cần
– Ngày nay ngày càng có nhiều bài thơ. Bạn nghĩ rằng hiện nay có ít bài thơ.
– Đọc xong khán giả gặp phải mâu thuẫn mà chính mình cũng không lý giải được, nhiều khi nghĩ là do không có tác phẩm hay mà khán giả thờ ơ, có khi lại thấy do văn hóa đọc đang xuống cấp nên khán giả chỉ theo đuổi những thứ giật gân. .
Tôi nghĩ thế này: Công chúng bây giờ có nhiều sự lựa chọn, và họ luôn chủ động lựa chọn những gì họ cần. Nếu người viết không đủ tự tin để gây sốt và buộc độc giả phải tích cực đọc tác phẩm của chính mình (như tiểu thuyết Harry Potter hay Murakami), thì người viết nên viết một phương pháp đơn giản để rút ngắn khoảng cách với gia đình. khán giả. Điều này cũng đúng với thơ. Một ngày nọ, độc giả tình cờ đứng trước quầy hàng, nếu họ đọc bài báo đầu tiên và thấy rằng họ viết một cách tinh tế, cao siêu và đố vui, họ sẽ rời đi ngay lập tức (vì có rất nhiều quầy hàng ngon, và Một lợi thế là ở bên). Vì vậy, bạn hãy sử dụng thời gian chưa rời khỏi người đọc, hãy nói ngắn gọn những điều cần nói …—— Doãn Phương đã tự đi con đường sáng tạo trong cuộc đời của chính mình. Nó ít xuất hiện trong các hoạt động văn học. Là một người tự lập và theo dõi một nhóm các nhà văn trẻ, bạn sẽ đạt được những gì?
– Tôi không nghĩ mình có thể nổi bật. Tháng 9 vừa rồi, mình vừa đi dự Hội nghị Văn nghệ Tuổi trẻ lần thứ VIII tổ chức tại Tuyên Quang, nhiều bạn muốn tìm hiểu nhau một chút để cuộc trò chuyện thêm thân mật. Nhưng rất nhiều điều “nhầm lẫn” là từ những câu thơ của nhau đến khi đọc truyện ngắn của nhau, không bên nào biết mặt nhau. Tất nhiên, hiện tượng này không phổ biến, nhưng nó cũng cho thấy nhiều tác giả trẻ không đọc nhiều đồng nghiệp của mình vì bận công việc hoặc vì một lý do nào đó. Riêng tôi, do áp lực nghề báo lớn nên không có nhiều cơ hội tham gia vào đời sống văn học. Ngoài ra, với những vần thơ giản dị về cuộc sống êm đềm của tôi, những vần thơ về một chút tình yêu ẩn giấu, và có khi là cả một tác phẩm cả đời, tôi không nghĩ mình có thể đại diện cho ai ngoài bạn. vậy nênCác bạn sẽ thấy tôi nổi bật trong đời sống văn học sôi nổi .—— Giữa năm tôi trúng tuyển phó tổng biên tập báo “Thể thao văn hóa”, cuối năm tiếp tục nhận giải thưởng Hội nhà văn. Doãn Phương năm nào? – – – cảm ơn vì những lời chúc tốt đẹp của bạn. Tôi thấy rằng hai thứ này (tin tức và văn bản) không liên quan lắm, vì vậy tôi không thể hợp nhất chúng một cách mù quáng. -Đỗ Doãn Phương (Đỗ Doãn Phương) sinh năm 1977 tại Đường Lâm, Hà Nội. Tốt nghiệp nhà xuất bản tuyên truyền. Sách in thơ: sét đánh, triều nhục; muôn năm. Giải Ba cuộc thi thơ Hà Tây; được chọn vào chung kết Giải thưởng Bách Việt cho tập thơ “gợi cảm”; cốt truyện “Hoan Ca” đã đoạt Giải thưởng Hội Nhà văn. Hiện là Phó tổng biên tập báo văn hóa thể thao.
Hướng dẫn Dương Tự Thanh