Đinh Vũ Hoàng Nguyên
Hoa sấu đêm
Không hiểu sao lại gọi là hoa sấu. Bạn đang khiến tôi cố gắng nhập sai tên!
Hoa dính vào tóc tôi như ánh nắng tha thướt. Ngủ ngon hoa trên trán em hôn từ thuở còn thơ! Rửa sạch hai mép bùn của má.
Có mùi đặc biệt không? Về ta … mà thơm … Ta quên tính tuổi dựa vào độ già của da sấu và mùa hoa cối xay gió ngừng quay!
Baby, ngồi đây! Bến xe điện xưa-Hai mươi năm rồi tôi vẫn gọi là bến Hoa Cá sấu … Chuông rơi vào bọt ngói. Những bóng người bước đi vội vã. Tôi không thể nhìn thấy những bông hoa đang bay. Ai sẽ bình luận về câu chuyện hôm nay? Thành phố cấm, người bán hàng vắng, áo trắng, giọng nói còn nghi ngút. Quên là một tội lỗi! Chợt gặp giọt hoa hồn già mảnh.
Trong ảnh của anh ấy, đường phố có màu nhạt hơn. Trên mái, màu đậm hơn. Bông hoa sấu nhỏ bé lầm lũi im lặng (…) Chuyện em kể… đứt quãng… bỗng dài ra!
Trong mái vòm màu xanh, ánh nắng trực tiếp. Đôi mắt của bạn được dệt từ những bông hoa trong suốt. Bất chợt tôi gặp lại cậu bé đang tuổi ăn tuổi lớn sau những gốc sấu. … Ẩn trong mắt tôi.
– Có một dòng sông
Bãi phù sa xanh xanh là mặt em trôi sông, tóc em, bãi bùn ngủ gối, sông em tóc em chảy chầm chậm vào cửa biển lòng em. Chúc bạn ngủ ngon giấc… ơi… mộng đẹp bông ngô non có trăng lên Em thao thức… ơi… giấc mơ đã chùng chình lòng tôi vẫn ngóng đợi ánh trăng. Sóng và bão xa đánh đắm con tàu, anh về em nhẹ giấu tóc em. Ngày đó, … từ con sông đó đến con sông đó …