Linh cữu nhà thơ tại nhà riêng tại xã Lô Châu, huyện Bảo Lộc. Lễ đưa tang và hỏa táng vào hồi 6h ngày 13/6. Nhà thơ Lê Thiếu Nhơn trích bài thơ của Nguyễn Đức Sơ để chia buồn: “Đây là chặng đường kết thúc gian khổ và khó khăn -2020) Qua bức tranh “Trần Thế Vinh” .—— Đầu năm nay, Nguyễn Đức Sơn lâm bệnh, cha mẹ và Thư viện Huế tại Thành phố Hồ Chí Minh trưng bày tập thơ Trong mộ, là tập thơ mới nhất của nhà thơ. “Bài Thơ Ngây Thơ” (Báo Đà Nẵng).
Nguyễn Đức Sơ n được xếp vào tứ trụ của thơ cổ phương nam, bên cạnh Bùi Giáng, Thanh Tâm Tuyền và Tothy Yến. Ông sinh năm 1937 tại Ninh Thuận, quê gốc ở Cái Tiến Sớm, từ năm 20 tuổi, Ruan Duc Soon đã xuất hiện trong làng thơ Sài Gòn một hiện tượng lạ, các tác phẩm của ông ca ngợi tinh thần tự do và tình yêu đất nước. Ví dụ Bong bóng (1965), Lời ru (1966), Đêm trăng (1967), Hy vọng (1972), Bước chân trên đỉnh mùa xuân (1972), “Tinhkou” (Tinhkou, 1973) … và ba tập truyện chính: “Tired Sand” (1968), “Horse Monkey” (1969), “Horse Stable” (1971). Một ngày: “Ruan Deshun khẩn trương tiến về phía trước như một con tê giác, như một ngọn lửa đốt cháy anh Linh hồn. Đôi khi anh ấy vội vã đến đích mà không cần thúc giục. Anh ta giận dữ cãi lại rằng người ta vô nghĩa với bạn, còn đối phương thì không biết xấu hổ, cách ăn nói, viết lách của anh ta giống như một người từng sống cô độc trong những phát ngôn của mình và cư xử quá tàn nhẫn. Nhưng, cùng với thiên nhiên, hãy mở rộng tấm lòng. Ở núi sông kiếp trước, trong mộng quá khứ, êm đềm mộng hiện, mộng hiện hữu … “
Năm 1979, Ruan Deshun đưa gia đình đến với Phương. Núi Bôi, Lâm Tòng là một nhà thơ nổi tiếng xưa và có truyền thống trồng hàng ngàn cây tùng trên núi Phượng Bôi.