Vào chiều ngày 13 tháng 2, khi mùa xuân vẫn còn ở miền nam, một trong những nhà văn xuất sắc nhất của đất nước, Nguyễn Quang Sang, cuối cùng đã nín thở ở tuổi 82. Đột nhiên, nhưng nó đã được khôi phục về cõi vĩnh hằng theo cách riêng của nó theo quy luật tự nhiên và nhẹ nhàng.
Cơ thể ngắn của Ruan Guangsheng được đi kèm với các tác phẩm văn học. Việt Nam chia tay trong hai cuộc kháng chiến và tiếp tục tỏa sáng với tính cách độc đáo trong thời bình. Trước và sau này, Ruan Guangshang luôn khẳng định về đề xuất này: Không có cách mạng, sẽ không có chân dung của các nhà văn. Nguyễn Quang Sang (Nguyễn Quang Sang) bắt đầu sự nghiệp với tư cách là một nhà văn ở chiến khu U Minh. Truyện ngắn đầu tiên “Con chim vàng” được xuất bản năm 1956. Trong hơn nửa thế kỷ viết lách, Nguyễn Quang Sang đã mang đến cho khán giả nhiều tác phẩm mang đặc trưng miền Nam, như: bom mìn, lược ngà, mùa gió, dòng sông thời thơ ấu, bàn thờ cho những cô gái câu cá …- — Nhà văn Nguyễn Quang Sang (Nguyễn Quang Sang)
– Nguyễn Quang Sang (Nguyễn Quang Sang) không sử dụng công nghệ trên mỗi trang tác phẩm văn học. Bài viết của anh ấy rất tự nhiên, giống như cách anh ấy nói mỗi ngày. Do đó, truyện ngắn hoặc tiểu thuyết của ông luôn hấp dẫn do thực tế cuộc sống trong từng dòng. Những nhân vật anh tạo ra, như: lớp năm, Tu Tuyền, Vịnh Ngân vẫn có một nét quyến rũ kỳ dị.
Nhờ kinh nghiệm phong phú và sâu sắc của mình, khi chuyển sang làm nhà biên kịch, giải thưởng Nguyễn Quang Sang rất chi tiết đã góp phần tạo cho các rạp chiếu phim của đất nước với những bộ phim sôi động như: Hoang dã, Mùa nổi, Sông sao hay Tượng phở. Tình yêu dành cho phim của Nguyễn Quang Sang được truyền lại cho con trai ông Nguyễn Quang Dũng, người trở thành gương mặt của một đạo diễn điển hình sinh ra và lớn lên sau năm 1975. Bộ phim “Dậu” có thể là một tình huống hiếm gặp. Cho đến nay, trong lịch sử nghệ thuật thứ bảy của đất nước, người cha đã viết kịch bản và con trai đạo diễn.
Ngoài việc viết, Ruan Guangshang còn có tài … uống rượu. Anh ấy có thể ngồi ở bất kỳ bàn nào và thu hút bạn bè bằng những từ đơn giản và hài hước. Nguyễn Quang Sang chưa bao giờ tự phụ làm trưởng làng văn học. Ngồi trong lớp học sau sinh, anh vẫn quen cười. Dưới đây là hai câu chuyện mà Ruan Guangsheng thường trêu chọc khi uống rượu. Từ năm 1946, Nguyễn Quang Sang 14 tuổi đã rời quê hương làm sĩ quan liên lạc. Sau khi dòng sông được thống nhất, anh trở về làng Meilong để chôn cất chính mình và cắt dây rốn. Ruan Guangshang nói với người thân rằng anh là một nhà văn, mọi người sẽ ngạc nhiên. Ruan Guangshang không bao giờ đề cập đến đoạn này, anh cũng cười thầm: “Bạn có biết không? Hàng xóm tự hỏi: Người ta làm cách mạng thành một vị tướng hay một quan chức, tại sao cách mạng lại biến bạn thành một nhà văn!”
Câu chuyện thứ hai. Văn học thì thầm một lần nữa rằng khi Ruan Guangsheng tập hợp ở phía bắc, anh ta đã nhận được một mức lương bằng với thứ trưởng. Ngay cả khi ông rời quân đội và chuyển nó đến Hội Nhà văn Việt Nam, thu nhập của ông vẫn tốt hơn mọi người khác. Nguyễn Quang Sang nhớ lại đoạn văn này mà không giấu diếm sự nhiệt tình của mình: “Bạn biết không? Hoàng Văn Bon hơi cao, vì vậy anh ấy được liệt kê là một đội bóng rổ, vì vậy tôi vắng mặt trong đội quần vợt. Chúng tôi thích chế độ ăn uống của các vận động viên. , Vì vậy, chúng ta có thể kiếm được nhiều gạo và nhiều thịt hơn đầu bếp! Thật tuyệt, quá nhiều! “- Bây giờ, Ruan Guangshang đã trở lại dòng sông thời thơ ấu của mình. Anh ôm và hôn linh hồn cô, tiếng cười sống động của anh vẫn còn trong trái tim người quen, và các tác phẩm của anh vẫn dành cho nhiều độc giả. Ngày mai tươi sáng .
Lê ShaoburiSai Sài Gòn, hoàng hôn ngày 13 tháng 2 năm 2014
Tác giả Da Yin: Chồng tôi và tôi rất bất ngờ và buồn khi biết ông Sang đã qua đời, và chồng tôi là nhà văn Nguyễn Quang Than-He là bạn cùng lớp. Chúng tôi có nhiều kỷ niệm đẹp trong quá khứ.
Trong số các nhà văn phương Tây thuộc thế hệ đương đại của Ruan Guangsheng, phong cách của ông rất mạnh mẽ hoặc được coi là táo bạo. Về cơ bản, anh ấy là người phương Tây, anh ấy luôn cố gắng và nhận ra để bảo vệ ngôi làng này. Từ năm 1968-69, tôi đã yêu những chiếc lược ngà khi không biết mặt và nguồn gốc của người kia. Lúc đó, những cuốn sách tôi đọc trong rừng được in bên ngoài phía bắc và lan sang phía tây qua đường Trường Sơn. Sau khi đọc truyện ngắn của tôi, tôi luôn nhớ cái tên Ruan Guangsheng. Sau năm 1975, tôi có cơ hội gặp nhà văn. Lần đầu tiên tôi nhìn thấy anh ta, nó giống như tưởng tượng ra một “người”. Có lần tôi chỉ viết một bức chân dung của Sang, và anh ấy nói rằng anh ấy thích những bài viết về Sang nhất.h .
Lần cuối cùng vợ tôi gặp tôi là trên cuốn sách giới thiệu của tác giả Trần Thị NgH. Ở thành phố Hồ Chí Minh, nó giống như năm ngoái. Hôm đó, vì anh rất yếu, anh đi tìm trợ lý.
Nhạc sĩ Vũ Đức Sao Biên: Nguyễn Quang Sang (Nguyễn Quang Sang) chịu tổn thất lớn cho văn học và nghệ thuật và các nhà văn miền Nam. đặc biệt. Thật sự không dễ để tìm được một người đàn ông giàu có như Ruan Guangshang ngày nay. Trái tim, văn chương và bạn bè của cuộc đời anh rất sâu sắc. Tôi đã xem nhiều tác phẩm của Ruan Guangsheng. Khi tôi còn là giáo viên dạy văn, tôi vẫn thích nó mỗi khi tôi dạy trẻ em chải bằng ngà. Tôi luôn nghĩ rằng chúng thích câu chuyện này. Cho đến bây giờ, khi tôi đọc tin này từ ông tôi, tôi vẫn rất xúc động.
– Khi tôi theo anh ấy đến Đồng Tháp để tham gia một chương trình do Hội văn học và nghệ thuật Đồng Nai tổ chức. Lời mời vòng. Lúc đó, tôi sẽ luôn nhớ phong cách uống rượu của anh. Anh ấy không uống, nhưng khi anh ấy uống, cách nói chuyện trong khi uống rất dễ thương, hài hước và hài hước … Bác sĩ Quách Thu Nguyet đã chia sẻ cảm xúc của mình trên Facebook: “Tạm biệt!” Nhà văn Nguyễn Quang Sang nhớ lại Nụ cười đẹp của một ông già ở miền Nam nhớ lại niềm vui và niềm tin của chủ tịch ủy ban đánh giá phong trào viết văn do Hiệp hội nhà văn thành phố Hồ Chí Minh, nhà xuất bản báo Young và Tuổi Trẻ đưa ra. Bút máy nữ-Nguyễn Ngọc Tú, cầu nguyện rằng tâm hồn cô sẽ phi thường! Đây chỉ là đi đến một khu vực khác. Có phải là máu?