Nguyễn Thanh Nga
làm sáng da và làm mềm tâm hồn. Tất cả các giai điệu giống như màu của một bản sonata dưới ánh trăng. Beethoven đứng dậy, gõ cửa và bước vào. Đêm ở đây. Thế giới đã trôi vào thế giới giấc mơ – đây là sự hồi sinh của ý thức về cái chết. Gió thổi trong không khí. Mặt trời đã đổ mồ hôi cho một ngày vất vả. Trái tim đã trở lại. Không cô đơn như anh trước đây. Tình yêu giống như một cánh đồng. Những hạt giống hy vọng có thể được gieo xuống trái đất – một ngày nào đó tôi sẽ yêu hành tinh này. Nhìn thấy mắt xanh một ngày uh. Sống và chơi trong ánh mặt trời tươi sáng. Chúc một ngày tốt lành. Một ngày sẽ dừng lại âm thầm – nếu chỉ có con người có thể dừng lại trong im lặng tuyệt vời, trước khi có ý nghĩ về sự hủy diệt – linh hồn có thể có được. Không có gì là nặng nề. và vì thế. Nó sẽ là một ngày. Chỉ một ngày là rất quan trọng. Nhưng trái tim đập mỗi khi cơ thể đập trong cuộc sống. Ấm thì khác. tất nhiên. Như một hạt giống trong đất. Mưa hát một điệu nhảy cỏ. Cơn gió đã đánh cắp hơi thở trinh tiết từ chủ nhân thuần khiết – một trinh nữ là mong đợi của chúng tôi. Nếu cô gái đang chờ đợi mùa xuân. Tôi hoan nghênh nhiều ý tưởng phi ngôn từ. Mặt trời thật không thể tin được. Sự trao đổi chất áp đảo của Sonata Ánh trăng. Mọi thứ trở thành âm nhạc. Đôi môi cô vô cùng ngạc nhiên – trái tim cô sẽ dâng lên dưới dạng những giọt nước và ánh sáng ngọt ngào của mọi tĩnh mạch. Rễ vô trùng. Nếu mặt đất vỡ, vết thương sẽ được giải phóng …