Nguyễn Văn Luân
– Anh đợi em khi em sinh ra trên sa mạc, và em không như tuyết vào mùa đông, anh đợi em ngủ, gió ngừng, đôi môi nóng bỏng của anh tìm nhau rồi nói xin chào, anh đến Quá. Bầu trời vẫn giông bão. yêu thương nhau.
Nguyễn Văn Luân
– Anh đợi em khi em sinh ra trên sa mạc, và em không như tuyết vào mùa đông, anh đợi em ngủ, gió ngừng, đôi môi nóng bỏng của anh tìm nhau rồi nói xin chào, anh đến Quá. Bầu trời vẫn giông bão. yêu thương nhau.