Hà Nữ ra Ä‘á»i tại Quảng Ngãi năm 1982. Năm hai tuổi, anh hoà n toà n khuất mắt. Từ khi còn rất nhá», anh đã chăm chỉ táºp luyện và chÆ¡i guitar. Năm 2004, anh thi Ä‘á»— và o hà ng đầu tiên của Nhạc viện Quốc gia Hà Ná»™i (Hà Ná»™i) vá»›i má»™t chuyên ngà nh duy nhất. Năm 2006, anh vượt qua những trở ngại của hệ thống đại há»c và tốt nghiệp năm 2010. Sau đó, anh bắt đầu sá»± nghiệp tại thà nh phố Hồ Chà Minh. Các nhạc sÄ© có thể chÆ¡i hÆ¡n mÆ°á»i nhạc cụ trong các cuá»™c thi Ä‘á»™c tấu piano, già nh giải thưởng và già nh huy chÆ°Æ¡ng và ng. Anh cÅ©ng sáng tác hà ng trăm bà i hát, trong đó có bà i hát “Ãnh dÆ°Æ¡ng” được hát trong đêm chung kết của bà i hát Việt Nam 2010.
Trong trÆ°á»ng hợp cuốn tá»± truyện của Haxiong “Nhắm mắt, mắt”, VnExpress đã trÃch dẫn cuốn sách nà y. – Sống nhÆ° má»™t ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng – Khi tôi trở vá» nhà và kiểm tra thị lá»±c vá»›i bố mẹ, tôi luôn nghe má»i ngÆ°á»i phà n nà n vá» tôi: “Mắt anh ta rất mù. Sau đó, anh ta có thể là má»™t ngÆ°á»i ăn xin. Bố mẹ anh qua Ä‘á»i, rất khó sống vá»›i anh rể và con trai. Trong bóng tối định mệnh, tôi rất tức giáºn. Äôi khi tôi Ä‘áºp đầu và chảy máu chỉ vì những đứa trẻ gần đó gá»i tôi là “mù”. Khi tôi đánh, tôi luôn chảy máu, bất kể đứa trẻ nói gì, tôi luôn vô tÆ°. Äối vá»›i má»™t ngÆ°á»i lá»›n Ä‘á»™c hại, nếu tôi bá» qua sá»± khắc nghiệt, tôi phải chịu Ä‘á»±ng nó .
Bìa của cuốn sách nà y là “Nhắm mắt lại Xem “ngôi sao” từ nhạc sÄ© mù Ha Chuong. Ảnh: Tin tức đầu tiên.
Tôi nhá»› khi tôi mÆ°á»i tuổi, tôi vô thức chạy quanh phố, vô tình bắt cóc ngÆ°á»i bán thắt lÆ°ng và nhét túi giấy gạo. Tình cá», tôi choáng váng và vẫn Ä‘ang váºt lá»™n, tôi không biết nên mặc áo giáp gì, vì váºy tôi đã thấy ngay rất nhiá»u lông vÅ© từ ngÆ°á»i bán thắt lÆ°ng: “Tháºt may mắn khi Ä‘i ra ngoà i và nhìn thấy má»™t ngÆ°á»i mù nhÆ° bạn. NgÆ°á»i mù đã lên Ä‘Æ°á»ng. , Sá»± tiến bá»™ của má»i ngÆ°á»i. Bạn chỉ cần tiếp tục cầu xin được sống má»™t mình khi còn nhá». Tháºt vô dụng! “Äối vá»›i má»™t ngÆ°á»i trưởng thà nh khiếm thị, những lá»i nà y giống nhÆ° má»™t con dao nhá»n trong tim. NhÆ°ng lúc đó tôi là má»™t đứa trẻ. Mặc dù tôi mÆ¡ hồ nháºn ra sá»± sỉ nhục và cuá»™c sống khó khăn, tôi vẫn không hiểu “những từ máu” là gì. “Vâng, những lá»i nói là m tổn thÆ°Æ¡ng má»™t ngÆ°á»i nhÆ° thế nà o. Tôi chỉ nhá»› rằng tôi đã tức giáºn và thất vá»ng. Tôi muốn nói nhÆ°ng tôi không thể nói. Tôi chỉ muốn khóc tháºt to rằng tôi không phải là má»™t đứa trẻ vô dụng, bây giá», không phải sau đó, tôi là má»™t Äối vá»›i má»™t đứa trẻ 10 tuổi, tôi có ý thức vá» lòng tá»± trá»ng, ngay cả đối vá»›i trẻ em, tháºm chà vẫy cá», chiến đấu hoặc Ä‘i xe đạp, trò chÆ¡i phải tuân theo quy tắc của tôi. Trong cuá»™c thi lá»›p mÆ°á»i, các bạn cùng trang lứa không thể trốn và phải Ä‘i dép Vì váºy, khi tôi nghe thấy các bÆ°á»›c, tôi biết chÃnh xác ai Ä‘ang chạy trốn. Tôi đã khóc và nhanh chóng quay lại. Trẻ em, đôi khi khi chúng chiến đấu tuyệt vá»ng, sẽ nói chuyện. Khi chúng gặp má»™t cáºu bé xấu số, chúng đã lẻn và sau đó Chạy, tôi bá» cuá»™c, không có cách nà o chống trả. Äối vá»›i ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông xông và o đấu tay đôi, tôi có thể bắt nó xuống đất, tôi đã gặp rất nhiá»u rắc rối.
Vì đấm và phá hoặc ném đầu và o xe đạp, Tôi là thế giá»›i của những con dao. Ở đó, tôi cắt đồ chÆ¡i, đôi khi là nhà , đôi khi là đôi Ä‘Å©a, đôi khi con diá»u của tôi trên chiếc mÅ© cÅ© của mẹ tôi và gắn nó vá»›i chồng tôi bằng những cuốn sổ cÅ© của hai anh em. Tôi không thấy Con diá»u bay, nhÆ°ng qua sức căng của sợi dây, tôi biết rằng nó thống trị bầu trá»i. Con diá»u vá»›i giấc mÆ¡ và con diá»u mà sau đó tôi Ä‘Æ°a và o âm nhạc của mình bay từ mặt đất lên trá»i.
Vết sẹo rÆ¡i xuống và là Cắt dao và những chuyến Ä‘i là má»™t gói quan trá»ng để tôi và o má»™t trÆ°á»ng lá»›n hÆ¡n. Tôi tin rằng tôi có thể là m má»i thứ, và tôi dÅ©ng cảm hÆ¡n các bạn đồng trang lứa. Äó là lý do tại sao tôi cảm thấy vô tá»™i khi bá» lỡ má»™t con Ä‘Æ°á»ng và không sợ ngÆ°á»i lạ. Tôi đã gặp má»™t ngÆ°á»i cha nuôi đã giúp tôi bÆ°á»›c và o má»™t cuá»™c sống rá»™ng lá»›n …
Nhạc sÄ© mù Hà Chuong muốn truyá»n bá thông Ä‘iệp: ngÆ°á»i khuyết táºt phải hòa nháºp hoà n toà n vá»›i cá»™ng đồng và xứng đáng được cảm thông thay vì được công nháºn. .
Không giống nhÆ° những ngÆ°á»i khiếm thị thÆ°á»ng chá»n tá»±a lÆ°ng, tôi luôn yêu cầu anh ấy ngồi và o bà n đầu tiên. Äây là má»™t nÆ¡i tốt để nghe giảng và giáo viên quan sát và hÆ°á»›ng dẫn. Äể có được sá»± tôn trá»ng, tôi phải há»c cách là m việc vá»›i Những ngÆ°á»i bạn tà i năng giữ công bằng. Tôi đã cố gắng tìm phần thưởng thay vì Ä‘i ăn bánh quy để Ä‘i há»c để kiếm tiá»n.Äây là vá» việc kiếm tiá»n. Äây là động lá»±c của tôi để hòa đồng vá»›i những ngÆ°á»i bạn không có rà o cản. Giải thưởng cÅ©ng thuyết phục tôi rằng tôi có thể là m bất cứ Ä‘iá»u gì, kể cả đạt được vinh quang. Tôi nghiện nghe tên tôi trên sân khấu. Tôi thÃch truyá»n cảm hứng cho những ngÆ°á»i khiếm thị trên cả nÆ°á»›c để là m Ä‘iá»u tÆ°Æ¡ng tá»± cho tôi.
Tôi trả lá»i truyá»n thông. Tôi chÆ°a bao giá» nghÄ© mình là ngÆ°á»i tà n táºt. Có hai Ä‘iá»u mà ngÆ°á»i mù quen thuá»™c nhÆ°ng rất lạ. Äó là gáºy và kÃnh râm. Tôi không thể chịu Ä‘á»±ng được há» nữa kể từ khi tôi còn nhá». Cây gáºy khiến tôi có mùi nhÆ° má»™t ông già , và chiếc kÃnh râm che kÃn cá»a sổ tâm hồn trên khuôn mặt xinh đẹp của tôi. Tôi có mục tiêu ở má»i giai Ä‘oạn của cuá»™c Ä‘á»i tôi. Ngoà i tà i năng, các nghệ sÄ© cÅ©ng phải ná»— lá»±c, nhÆ° thể các đấu sÄ© Ä‘ang chiến đấu hết mình. Giải khuyến khÃch của Cuá»™c thi Viết quốc tế UPU sẽ nháºn được má»™t loạt giải thưởng trong và i năm tá»›i, chẳng hạn nhÆ° giải nhất vá» biểu diá»…n văn há»c Äà Nẵng, và giải nhì vá» hùng biện tiếng Anh … Há» cùng nhau mang má»i thứ theo nghÄ©a rá»™ng. Ba ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông treo chúng trang trá»ng trong phòng khách bằng Ä‘inh. Không ai nói tôi là má»™t cáºu bé mù, nhÆ°ng tôi phải cầu xin sau đó. Thông qua nghiệp, tôi muốn trở thà nh má»™t hình ảnh của ngÆ°á»i khuyết táºt và bảo vệ ngÆ°á»i khuyết táºt. Äó là má»™t khiếm khuyết váºt lý, nhÆ°ng má»—i cái Ä‘á»u có giá trị của nó. Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u có thể thà nh công má»—i ngà y bằng cách hoà n thiện bản thân.
Cuá»™c sống giống nhÆ° má»™t tủ quần áo, hạnh phúc và ná»—i buồn luôn được trá»™n lẫn trong ngăn kéo. Hôm nay là hạnh phúc, và ngà y mai khóc là lẽ thÆ°á»ng. Äiá»u duy nhất là tôi biết cách trân trá»ng ná»—i Ä‘au và sắp xếp nó má»™t cách cẩn tháºn. Tôi nghÄ© nhiá»u lần, nếu tôi có thể nhìn thấy nó, có lẽ tôi vẫn còn trong vòng tay của bố mẹ, và tôi dám ở nÆ°á»›c ngoà i nhÆ° nÆ°á»›c ngoà i. TrÆ°á»›c cuá»™c sống, không có gì dám mạo hiểm hÆ¡n bạn thấy. Mù dÆ°á»ng nhÆ° là má»™t lợi thế vì bạn không phải gặp ai. Äến lúc đó, bạn sẽ trở thà nh ngÆ°á»i dÅ©ng cảm nhất và chăm chỉ nhất. Ngoà i ra, sau sá»± nghiệp diá»…n xuất, tất cả các nghệ sÄ© trẻ Ä‘á»u dạy ngÆ°á»i lá»›n tuổi không được run sợ trÆ°á»›c công chúng. Chuyên môn là trên sân khấu, chỉ cần biết bản thân và là m tốt nhất của bạn.
–HÆ¡n………………… …