Phan Tử Nho (Phan Tử Nho) -Sợ-Chẳng hiểu sao chợ trong em buồn đến thế. Tựu chung lại Rao, thả ra kể lại, trong cơn mê, tôi buồn lắm! –Tôi mua tình yêu của tôi, bạn là tưởng tượng. Mua ngọt lịm môi dù là lừa đảo mình vẫn mua. Mùa qua em mua
Em mua tình mình mặn nồng. Mùa mát là chút gia vị cho đời tôi
Tôi mua gì bán chợ buồn, nướng mồi với bóng mờ, đêm rượu tràn, giọt buồn rơi trên chợ rám nắng, Ai buồn!
— Dây
giữa trưa chờ chút gió … Ngoài vườn khô nắng uốn vòm sữa non. mong. Buổi trưa, tay anh luôn xanh. Em chỉ muốn ôm vài đám mây để che đi nỗi nhớ. Hơi buồn khi bạn quay lại. Từng ngày từng ngày ôm mây đen chờ gió. gió nhẹ. Em vẫn đợi gió, tòa lâu đài gợn trong gió.
Lạc trôi
Em chạy vạy mưa phùn gió thổi trái tim yêu thương Mắt em nhòe mưa em có gục ngã? Ai có thể tìm thấy anh ta? Nhưng bao hy vọng cao vời vợi, cuốn theo chiều gió …—— Ông lão bắt tay tò mò về ngõ vắng Đôi mắt khô nhưng rất cay. Tôi ngã xuống, biết tìm đâu