Tôi đã ký hợp đồng số lượng cụ thể với Công ty Sách Phương Nam. Trước khi họ đoạt giải, cuốn sách chỉ in một nửa số tiền, giờ họ tiếp tục in để hoàn thành hợp đồng. Còn ảnh hưởng của giá cả thì tôi không biết!
– Có người vẫn nói văn học là con người, đọc văn học có thể hình dung ra phần nào tác giả của nó, nhưng với những ai đã từng tiếp xúc với Ruan Danlin, điều đó có … sai lầm?
– Tôi nghĩ đây là một cách tiếp cận cân bằng và bổ sung cho nhau. Khi tôi viết, đọc hoặc suy nghĩ, tôi có xu hướng tìm kiếm sự căng thẳng bên trong. Nghe âm thanh gây sốc cũng giải phóng mọi người khỏi cú sốc. Nhân vật của tôi cũng mang khuôn mặt này. Nhưng khi tôi còn sống, tôi ồn ào, cười, vui vẻ và mong muốn được mọi người yêu thương. Thành thật mà nói, tôi rất thích nó .—— Nhiều người đã nhận xét rằng Ruan Danlin là “một fan hâm mộ từ phía nam và phía bắc”. Bạn cảm thấy thế nào về phía nam hay phía bắc?
– Tôi sống ở miền Nam, nhưng hóa ra lại là miền Bắc. Ngay cả khi chưa đặt chân đến phương bắc thì “vô thức tập thể” đã ở phương bắc rồi. Người bạn miền nam của tôi nói với tôi về hướng bắc. Bạn tôi ở miền bắc nói với tôi rằng tôi là người miền nam. Chịu đựng nỗi đau như vậy! Cá nhân tôi nghĩ rằng tôi có ba khu vực cộng với Trung Quốc. Tôi sống ở miền Trung Việt Nam và học hỏi được rất nhiều điều từ người dân ở đây.
– Trong cuốn tiểu thuyết thứ ba, Ruan Danlin đã dung hòa nhu cầu suy tư và giải trí của người đọc. Nhận thức về bạn, hay nó xảy ra một cách tự phát?
– Quả thật, khi đọc, tôi có xu hướng kén chọn. Cố gắng đọc ít nhất hàng chục trang mỗi ngày. Nhưng tôi thường xem phim Hollywood vào ban đêm. Tuy nhiên, “món ăn” thứ hai có vẻ rất khéo léo trong việc thu hút công chúng. Tôi cũng tò mò muốn khám phá phương pháp đánh bắt của họ. Ngoài ra, tôi còn là biên tập viên báo thiếu nhi, báo thiếu niên, nhiều năm qua là mảng văn nghệ khá hấp dẫn. Có thể nhận xét của bạn xuất phát từ những lý do này. Tuy nhiên, phải nói rằng nhiều người nói rằng tôi viết rất hấp dẫn, cũng có nhiều người nói rằng tôi đọc nó rất … tra tấn. Tôi nghĩ cả hai ý kiến này đều đúng.
– Bạn nghĩ điều quan trọng nhất mà tiểu thuyết nên hướng tới là gì?
– Đối với tôi, tôi muốn viết những trang, đó là “một cái gì đó để xem xét”. Nói chung, tiểu thuyết này có vô số hướng đi. Có lý do chính đáng trong tất cả các hướng.
Tôi luôn biết rằng việc sáng tác không thể được thực hiện theo kế hoạch, nhưng tôi vẫn muốn bạn chia sẻ với tôi rằng bạn thường lãng phí bao nhiêu thời gian cho một cuốn sách thân yêu đã ra đời?
– Tôi đã suy nghĩ rất lâu trước khi bắt đầu viết tiểu thuyết. Nhưng đến nay, tôi đã bất ngờ hoàn thành ba cuốn sách và chưa bao giờ nghĩ đến việc viết lách. Vì vậy, dàn ý tôi để lại trên máy tính vẫn còn một chút, nhưng tôi tin rằng cuốn sách tôi sắp viết dường như đang trôi đi đâu đó. Về thời gian hoàn thành, tôi viết cuốn đầu tiên trong 3 tháng, cuốn thứ hai trong 5 tháng, và cuốn thứ ba – “Lạc tràn”. Tôi đã viết nó trong một năm rưỡi, và tôi đã nghĩ đến điều này từ đó. ý tưởng. ‘Tâm trí cho đến khi kế hoạch chi tiết được hoàn thành trong một đêm.
– Tại sao tốc độ càng ngày càng chậm?
– Nguyên nhân chính dẫn đến tốc độ viết chậm là do tôi ít bốc đồng hơn.
– Kế hoạch viết của bạn cho năm 2012 là gì?
– Tôi đang làm việc chăm chỉ để hoàn thành truyện ngắn, và có rất nhiều bản thảo sẽ được in trong năm nay. Ngay.
Nguyễn Danh Lâm sinh năm 1972. Tốt nghiệp Đại học Mỹ thuật TP. Hiện đang làm việc tại báo KhanQuàngDo-con-mực tím (tập tin tức) của TP.HCM. Giải Nhì Cuộc thi Truyện ngắn Báo Văn nghệ-Hội Nhà văn Việt Nam 2006-2007. Tiểu thuyết “Lạc giữa du ngoạn” đã đoạt giải thưởng Hội Nhà văn 2010 (lễ trao giải sẽ được tổ chức tại Ngày thơ Việt Nam 2012) và được Công ty sách Phương Nam tái bản.