Ở một làng quê cách sông vài cây số, nhà chồng có nước như cái bánh đa, nồi nước hầm hột vịt sôi sùng sục như dao cắt. Đặt chúng đều trên thớt. Như một phần của ngày giỗ, nước.
Mẹ vợ mất vào rằm tháng 10, biết tin phải mượn mấy chục bộ ván gỗ về đóng trong rạp để có chỗ phơi cho khách. Không cần biết giàu hay nghèo, bất kể ai đến thăm cô, cô đều phải cởi giày, xắn quần lên, vì hướng nhà nào cũng có cái gối sáng bóng. Tâm nguyện “ăn cơm trước kẻng” của người mẹ này đã không thành hiện thực, vì muốn đào huyệt thì phải đợi nước rút. Nghe nói hôm họ cởi trần, bùn đất khiến các thầy cúng phải vắt chân lên cổ bước vào vườn phải đợi đàn con bắt cá bống bỏ lại trong mộ. Điều này được nhắc lại vào ngày giỗ của ông, và giọng điệu của ông rất thiếu kiên nhẫn. Có lẽ vì thời gian đã trôi qua lâu hơn và nỗi đau không còn gay gắt nữa, có thể người ta đang yêu chấp nhận cái chết như một lẽ tự nhiên, chẳng hạn như hoa tàn, hoa tàn. Người ở lại một mình trong bùn thường chết trước tháng Chạp hai tháng, vào thời điểm cao trào nhất trong năm. Người ta có thể chọn say, yêu, kết hôn và sinh con, nhưng chẳng mấy ai tự nhiên chọn ngày ly hôn.
Vậy nhà chồng không vì cha mẹ thù thủy tháng mười trên đất ẩm. Cũng giống như những đứa trẻ đi học và những đứa trẻ học bơi, đôi khi sách vở của chúng bị ướt do sơ suất, nhưng chúng không bao giờ kể lại những tội ác cực khoái khiến lũ trẻ khốn khổ. Những bất tiện do rong câu gây ra không nhiều, và những người đam mê du lịch Hà Nội coi như bù lại được, bởi mùa nước nổi cũng là mùa tôm cá thất thu. Ở con sông này không ai nghĩ triều cường là thiên tai, thậm chí có khi nửa đêm nước tràn vào nhà làm mất các can nhôm, làm hư hỏng một số thiết bị điện, suy cho cùng đây không phải lỗi của nước. Biết rằng tháng 10 thủy triều lên, nếu không treo đồ đạc trước thì trách ai?
Một câu mà các chị em từng nói: “Nước to, tháng 10 trở nên rất có lý.” Điều này không có nghĩa là đe dọa, nó chỉ nhắc nhở những ai đang bận rộn chuẩn bị đổ chút nước xanh. Cà tím, vì ổi đã chín nên bạn hái trên cây xuống, nếu không trời mưa các bạn nhớ đậy hết gỗ và để trên giàn cho khô. Vì bọn trẻ cũng biết, tháng mười nước lên hơn một tiếng, ngày rút đi hai lần, bùn thành bùn, gió khô. Tuy nhiên, khi những người khai phá đất liền biết rằng khu vực trung tâm của những con sông nguy hiểm thường xuyên bị ngập lụt, họ phải trèo lên ngọn cây khi nhìn thấy nguồn nước vào tháng 10, họ đã rất sốc. Tôi thấy nước ở trên đầu gối một chút, và sau đó tôi lập tức rời đi. Nếu không thể coi anh ta là bạn, thì coi như bạn cũ, năm nào cũng đi mua sắm gần đó, dù muốn hay không cũng sẽ mang đến cho bạn sự nhiệt tình quá mức. Nó sẽ đi vào phòng trong, nhà bếp, và không gì có thể ngăn được sự tò mò của nước.
Sở dĩ nước này không thể ngăn nước không phải vì nước chảy dọc theo vô số kênh rạch là không thể ngăn cản, mà là vì có bờ bao. Không thể ngăn chặn xu hướng. Nó dâng lên từ mặt đất, nước không cần đến mương, và bất ngờ tràn ngập khuôn viên, một con đường như một con quỷ: đến và đi, đột ngột. Cách con sông một trăm lăm cây số nơi vợ chồng bạn đang đắm chìm trong kỷ niệm và tình yêu, nước tháng Mười đủ ngập hàng chục con đường. Chồng nói: “Nước lớn như vậy thì phải về nhà theo Út.” Dù là người sông mười tám tuổi nhưng vẫn giữ được thủy triều, thích vị bia. Kể từ khi kết hôn, người đàn ông này thay đổi rất nhiều, bụng phệ và thường xuyên uống bia hơn đọc sách, thay vì ở nhà xem tivi cùng vợ con và đi bar nhiều hơn. , Trong khi bỏ qua các mối quan hệ giữa các cá nhân. Cha mẹ nhưng không có đánh mất thân phận người yêu, giống như nhìn thấy nước trong thành, vẫn luôn bấm điện thoại gọi anh trai: “Năm nay đại gia, nhà cũng không tệ sao? Bọn họ về giỗ lần nữa.” Chết !! .—— Ba năm đầu chết, chân mày bị nước ăn mòn, chồng bạn nói xây hơn chục con tép ở ngoài, đất cao thật đấy. ”Thật khó theo dõi. “Tôi không có đủ tiền tiết kiệm, đã giữ lời hứa. Năm đó là ngày giỗ nhà mới, sông rất hợp xô bờ. Nhưng hôm trước, tôi nghe chồng xin nước đầu tháng, nhưng đến lần thứ ba. Thủy triều lên ướt đẫm “Nước năm sau sẽ cao hơn năm ngoái, sang năm tôi sẽ mua cho chị Hai một chiếc ca nô và bơi lội qua lại.Ở nhà, bữa ăn tàn. Trong tháng Mười, nước vẫn sẽ cao cho đến khi mọi người cảm thấy nghẹt thở bởi thủy triều. -Nguyễn Ngọc Tú