Thứ sáu thứ mười ba (Bài thơ)

Phân lúa

tóc đẫm máu

Tôi đứng trên bờ nhìn mái tóc ướt sũng một bên nhìn mái tóc bên cạnh hơi hụt hẫng, có chút tiếc nuối, mái tóc hướng ra biển

mark- — Ngày trở lại. Chúng ta đi tiểu dưới gốc cây như một con chó. Nhân loại trở lại —— những ngày đen tối —— Tôi nghĩ rằng tôi hoàn toàn thất vọng như bạn. Tôi nghĩ rằng tôi hoàn toàn trống rỗng trong bóng tối, chỉ có mùi Mùi bạch, tưởng cải thiện đời, quyết chờ trong nắng gắt như con báo nhỏ, thản nhiên theo đồng-giết lặng-nhạc jazz, bước chậm Giết chết một, hai và ba chân từ quán bar bên dưới trong 90 phút. Giọng nói của con gái người biểu tình giết chết một đêm cô đơn mà không có chanh im lặng

sợ hãi

Tôi ngồi xổm xuống và nhìn vào đống sách mà tôi sợ phải đối mặt với chính mình. Rốt cuộc, neutron của con người và sự sáng tạo của Chúa đều độc Nỗi cô đơn của con người trước-tủ-lạnh-còn lại-lạnh-trừ-đá, trong tủ-lạnh cái gì cũng xấu, trừ nỗi cô-đơn về đêm-buồn như đứa trẻ sợ. -Tôi thường chịu đựng nỗi buồn như một đứa trẻ Tôi thường chờ đợi nỗi buồn như con mèo, đợi bạn tình lẻ loi trên mái ngói, lối mòn mắt xanh Khi mưa rơi giọt nước đầu tiên trên mái nhà, con mèo vẫn giữ trạng thái của một cây đàn cổ Tôi khuấy vài chai rượu nhưng mùi hôi biến mất. Dù có mắt mèo xanh nhưng văn phòng vẫn tối om, và dù tôi đã ngủ say nhưng nỗi buồn vẫn hiện hữu-Thứ 6 ngày 13

ng & agrave; Mười ba, sáng sớm đã nghe lão già chửi hàng xóm, con ngu vô học vừa cười vừa ngủ, tôi phản đối (sao còn phản đối?) làm lão già mồm đanh đá nhiều làm lão thêm Hãy đối mặt với anh ấy nhiều hơn và đừng để anh ấy ngạt thở và chết vì nằm trên gối. Sáng sớm ngày mười ba, ta thề không đá đít mèo, tưới hoa, nhổ cỏ, nghe một nửa bản nhạc đến tận khuya, rồi bắt đầu khiêu vũ, và ông lão vẫn đang chửi bới trong khu vườn ban công vắng gió — –

nhà cái bet365 có uy tín không?_ đăng ký bet365_tỷ lệ cược bet365