Nhà văn Hoài mất ở tuổi 94, sống gần một thế kỷ. Với ngòi bút từ 17 đến 18 tuổi, gia tài văn học đồ sộ của ông đã mang đến nhiều cung bậc cảm xúc cho bao thế hệ độc giả Việt Nam trong chặng đường gần 75 năm văn học. Nó mạnh mẽ, dồi dào về số lượng và duy nhất về chất lượng. “Có khả năng quan sát, miêu tả rõ ràng, rành mạch, hiểu biết phong phú về đời sống, phong tục tập quán các dân tộc, lối viết giàu hình ảnh, tốc độ thay đổi nhanh, có sự tìm tòi, sáng tạo mới lạ về ngôn từ, phương ngữ. Độc đáo … có thể coi là ưu điểm trong sáng tác của Tô Hoài trong việc đóng góp vào nền văn xuôi Việt Nam hiện đại “(Từ điển Văn học mới, 2004.) – Diễn ngôn và phong cách của Hoài theo suốt cuộc đời ông đã trải qua trong suốt chiều dài lịch sử Và không ngừng thay đổi.Vì từng là con nhà thủ công nên phẩm chất làng quê đã ăn vào máu, tuổi thơ nhà văn yêu nước, yêu nước đầy nhiệt huyết, thậm chí tiêm nhiễm đất nước. Một trang của cuốn sách.
Nhà văn Tô Hoài (1920-2014). Ảnh: An Thành Đạt.
Anh kể về tuổi thơ của mình: “… tuổi thơ này kéo dài đến bao giờ. Bán cỏ cho người bắt chim., Bóp bụng, thêm muối, rang khô ăn, Rồi huấn luyện chuột đồng luộc, chuột luộc, chuột chiên rất ngon, còn nhiều nước, ngày nắng tôi mò tre về phơi cho khô, là rắn nhưng rắn nước thì không. Một con rắn có nọc độc, thịt mềm như gà luộc … ”(trích Chiều). Tuổi thơ giàu có mang đến cho Hoài nhiều kiến thức về đời sống tự nhiên, giúp những trang viết của Tô Hoài – đặc biệt là truyện thần thoại và truyện thiếu nhi – có sức hấp dẫn riêng mà ít nhà văn Việt Nam có được. Giọng hắn trong trẻo, hồn nhiên, ngọt như khoai, như kiến như kiến, như chim sẻ gọi như mùa hạ, sự nghiệp cuộc đời, thiện ác càng ngày càng sâu trong truyện song hành của Hoài, Di Mene chiếm một vị trí đặc biệt, Cuộc phiêu lưu kỳ thú và đầy sóng gió, tình bạn với Đèo Trâu, Dì Choắt và Châu Chấu Voi đã thu hút nhiều thế hệ độc giả tự hào tắm mình trong sáng tạo Tượng nổi trên thế giới. Giáo điều nhưng nhẹ nhàng mang đến những bài học cuộc sống ý nghĩa. Trong toàn bộ thế giới động vật, xã hội nông thôn Việt Nam cũng thể hiện tính cá nhân của nhiều người trong xã hội theo những cách khác nhau, đa nghĩa và mang tính biểu tượng, ví dụ: tầng lớp độc giả yêu tinh Xóc Tộc, thế hệ @ đã trưởng thành và được số hóa … Cuốn sách này cũng đã được dịch ra nhiều thứ tiếng trên thế giới: Nga, Rumani, Ba Lan, Mông Cổ, Nhật, Hindi, Pháp …—— Năm 2011, Tô Hoài cho phép Nhà văn Miên Di tạo phần tiếp theo. Theo bộ truyện “Dế Mèn phiêu lưu ký” thì đây là tác phẩm kinh điển của ông. Rõ ràng, sự cởi mở đối với Hoài không chỉ thể hiện trên trang giấy mà còn thể hiện những phẩm chất sâu xa mà con người có được sau bao thăng trầm, bao biến động của cuộc đời. Thời thế thay đổi. Bằng thái độ và tâm huyết với thế hệ đi sau, Tô Hoài đã khẳng định niềm tin vào lớp trẻ hậu sinh.
Tô Hoài tại nhà riêng năm 2010. Hình: Thành Đạt.
Truyện thiếu nhi mà thương hiệu L Hoài cũng được in trong truyện súc vật, như chim rừng, mèo lười, đàn chim, truyện ông Gióng … Nhưng đồng thời, chiếc lông vũ này cũng Nó phơi bày hiện thực xã hội đang hiển hiện lúc bấy giờ. Phong tục sống động đầy râm ran, nghèo đói và vùng nông thôn Bắc Âu. Điều này được thể hiện qua ba cuốn tiểu thuyết: John Wolf ở làng cô gái dệt vải ở ngoại thành Hà Nội, “Mảnh đất” và “Mười năm”.
Ông là một trong những nhà văn Việt Nam từ năm 1930 đến 45 tuổi. , Qua hai cuộc kháng chiến chống Pháp và chống Mỹ, đã dẫn dắt một nền báo chí hấp dẫn và đi một chặng đường dài từ Bắc chí Nam. Tất cả những điều đó đã mang lại cho anh vốn kinh nghiệm và vốn sống phong phú, anh có thể viết nên những tác phẩm hiện thực xã hội độc đáo về con người và sân khấu, đặc biệt là vùng núi Tây Bắc. Tập truyện Tây Bắc (1943) đoạt giải thưởng của Hội văn nghệ Việt Nam Tô Hoài 1954-1955. Truyện ngắn Vợ chồng A Phủ trong tập này là một trong những tác phẩm làm rung động trái tim học sinh và thế hệ mai sau. Đây cũng là tác phẩm tiêu biểu cho phong cách kể chuyện và trình diễn sân khấu của Tô Hoài. Những câu văn của anh rất ngắn, rất súc tích, nhưng rất nặng nề, gây xúc động và ấn tượng. Truyện ngắn, cách kể chuyện tự nhiên, giọng văn mạnh mẽ, nhịp điệu sâu lắng, kịch tính cung cấp cho người đọc một bức tranh rõ nét với hàng nghìn chữ. Để vươn lên một chân trời mới. – Qua giọng văn và lăng kính của Tô Hoài, chân dung của một thế hệ nhà văn được khắc họa sinh động, không màu mè, hương hoa mà chân thực. Tô Hoài viết bài về Tuân Tuân, Nguyên Hồng, Nguyên Bính, Xuân Diệu, Phùng Quán … Đồng thời, trên mỗi trang viết, một chân dung thú vị của chính Tô Hoài đã dần hình thành, càng hiện rõ hơn: a Trẻ giỏi quan sát, giỏi sưu tầm những điều hay, điều dở trong cuộc sống, yêu thích hiện trạng và viết thành lời. , Tiếp tục viết để yêu. Cho đến tuổi gần 90, ngòi bút và tâm hồn vẫn luôn rộng mở trước những điều mới mẻ trong cuộc sống chứ không chỉ là hoài niệm về quá khứ. Ước mơ về người thầy và thói quen viết mới của cô vừa là sự chiêm nghiệm, nhận xét giản dị về những được và mất trong cuộc sống, vừa là ánh mắt lấp lánh của một con người yêu “bụi đời lắng đọng”. “Tìm viên ngọc ở vương quốc hồng nhan.”
Viết báo, tiểu luận, viết kịch bản phim, kinh nghiệm sáng tác, tiểu thuyết và truyện ngắn, tản mạn … Đối với Hoài, thể loại nào cũng để lại một khoản nhất định Dấu ấn. Hàng loạt bút danh: Mạch Tràng, Matt Bien, Thai Won, Wu Tu Dun, To the Rich Man, Hong Hoa … và nổi tiếng nhất là Làng Hà Nội của Tô Hoài, Lá trang qu’he Tôi đã bỏ đi hết cuộc đời mà vẫn mang hương sắc riêng, kể những câu chuyện về cánh đồng, làng quê, núi rừng Việt Nam.