Tuy Hòa
– Nhà thơ Ngô Quân Miện sinh ngày 27 tháng 9 năm 1925. Thuở nhỏ là người xóm Hà Tây Ba Vì, nhà thơ Tản Đà ở làng Khê Thượng. Bản thân tác giả là một nhà văn trẻ, từ nhỏ đã lớn lên với đam mê viết lách của Ngô Quân Miện.
Ngô Quân Miện xuất thân là nông dân, sau này theo nghiệp viết văn, ông có ơn với hai bài thơ Qua sông Cầu Đường. Ngô Quân Miện là nhà thơ, dịch giả người Pháp, ông có 15 đầu sách, là nhà thơ và dịch giả người Pháp, ngoài ra Ngô Quân Miện còn là tác giả của tạp chí Độc Đốc. biên tập. Lập, Ủy viên Ban Chấp hành Hội Nhà báo Việt Nam khóa IV. Sau một thời gian lâm bệnh, anh qua đời trong lặng lẽ.
Nhắc đến Ngô Quân Miện, có lẽ hầu hết độc giả văn chương đều nhớ ngay đến hai câu thơ: “Tưởng sông Đuống ngủ say trêu người” Hành trình thơ của Ngô Quân Miện rất đa dạng. Hết mùa này đến mùa khác ngủ trong căn nhà gỗ cao tường gạch đỏ, xách ba lô lên đường ”.—— Trong“ mùa hoa loa kèn ”
khúc giữa của những mỹ nhân tôi mặc Những bộ quần áo tinh tế để lộ làn da của họ, trong những ngày xanh ngọt ngào, “
– trên bờ vực trở về” quê mẹ “
” “Mẹ tôi đã mất. “Con nghe tiếng mẹ tiếng dì”
– Con sắp say mê “Cánh chim” ———— Con chim xao xuyến chưa biết đất bốn mùa đã đổi thay ”
Ta cũng dùng thơ nghĩ tới “————” Mùa hương còn chưa tới, huyết tương nàng, ta không dám lạc quá khứ bụi phấn, lo tối vô tận vi vi “——Poet Angquan Mi Én (Ngô Quân Miện) sống khiêm tốn và nhân đức. Anh đã giấu nó đi, nhưng những bài thơ của anh vẫn lấp lánh trong thiên hạ.