Phạm Mi Ly
Đã 15 năm.
Nhân kỷ niệm 15 năm “Kính Vạn Hoa”, NXB dự kiến sẽ thổi nến sinh nhật ấm áp cùng nhà văn Nguyễn Nhật Ánh. Sinh nhật của bộ, sinh nhật của các bạn Quý ròm, Tử Môn, Fan Zhou, Minh Vương, Dung Cơ … Họ bao nhiêu tuổi? Nó chỉ mới 15 tuổi.
Thực ra là không có tuổi. Họ kỷ niệm kỷ nguyên mới của mình vào mỗi mùa thu, nhưng thậm chí 100 năm sau, họ vẫn ở trong kỷ nguyên trăng tròn. Những người trẻ tuổi, phơi bày và hạnh phúc, thông qua một kính vạn hoa sâu, lắp ghép bằng gương, ở các tư thế khác nhau, luôn quay, và mỗi khi nó quay, một hình dạng mới sẽ xuất hiện.
Trong thời đại trăng tròn, ngày nay không có nhiều người sử dụng thuật ngữ này. Bây giờ, nếu bạn là 15 người, bạn sẽ được gọi là thiếu niên, và 13 người còn lại cũng sẽ được gọi là 18 tuổi. Từ khi bạn “tốt nghiệp” tiểu học đến năm nhất đại học, bạn sẽ là một thiếu niên. Sẽ lâu hơn nhưng cũng mất đi một thời “trăng khuyết, rằm, khuya”. Đây là những từ vựng thông tục trong quá khứ, tương đương với “young, young, young.” Những khoảng thời gian xưa cũ này có thể bắt nguồn từ 10 năm trước trong thế giới chúng ta đang sống. Mười năm đủ để biến một thứ gì đó trở nên lỗi thời, và sẽ không ai nhớ đến hoặc biến mất vĩnh viễn.
Nhưng, những thành viên đáng quý và những thành viên 9A4 lỗi thời, sẽ không còn ai nhớ đến hay biến mất vĩnh viễn?
Bìa tập 54 “Cà phê tím”.
Khi tôi đọc “Kính vạn hoa” lần đầu tiên, tôi 13 tuổi. Chúng tôi thuê những cuốn bìa nhỏ màu tím có vẽ graffiti trong dãy sách nhỏ hẹp. Ở thời đại đó, việc đọc lại những cuốn sách cổ đã khó, và thật đáng xấu hổ khi nghĩ lại. Bây giờ, nhiều đứa trẻ có thể ngấu nghiến rất nhiều Harry Potter. Đổi lại, những cuốn truyện nhỏ và tinh tế có thể được mang theo bên mình. Tìm những cuốn sách “Kính vạn hoa” cũ thuê trong một tiệm sách nhỏ, trên bìa mỗi tập có rất nhiều dấu tay của các “teen” Việt.
Tôi giống như một con vớ, hay thậm chí là bạn tôi, rất khó để mượn sách theo thứ tự. Nhưng mọi nhà văn đều sinh ra; i, “Kính vạn hoa” là một bộ truyện liên tục, mỗi tập có nội dung độc lập, không liên quan gì đến nhau, các bạn đón đọc trước nhé. Tất nhiên, “Kính vạn hoa” rất phù hợp với phương thức tiếp nhận cơ bản này. Văn bản viết cho người đọc sẽ thu hút người đọc.
Nhà văn Lê Phương Liên đã nhận xét khi đọc bản thảo tập đầu tiên, nhà văn Nguyễn Nhật Ánh nói với NXB Jindong: “Thực tế truyện này rất gần gũi với nhà và trường của học sinh. Cuộc sống” Nhận xét đơn giản và chính xác. Cá nhân mình thích không gian lớp học do tác giả tạo nên, đây là lớp học trong mơ có thật, khác hoàn toàn với “lớp học trong mơ” của Lê Hoàng và phim “Thiên thần áo trắng”. Lớp học của Nguyễn Nhật Ánh đáng mơ ước, nhưng rất thực tế. -Em nhớ bài thơ “Thương Hằng” mà bạn sáng tác trong cuộc thi cấp trường ở tiết mục “Tiết mục bất ngờ” lần thứ 26. — “Khuyên Hạnh Quý Long Anh Em VươngDung Ngọc Như Hoa Lâm Mỹ LươngBa Đạo Linh Hà Cung Lệ Hải Tân Kiều An Dương Phước Hoa Quang” -một bài thơ do bạn thơ Bình Minh thể loại 9A4, hay chính xác Được cho là Nguyễn Nhật Ánh (Nguyễn Nhật Ánh), hài hước và ngây thơ, “vô nghĩa. Nhưng rất có ý nghĩa.” Bài thơ này là sự trộn lẫn tên của các thành viên trong lớp. Chỉ có trưởng nhóm Xu Yan Chi là có chữ “chị” rắc trên đầu, họ hài lòng khi thấy tên mình được lồng vào đâu đó trong bài thơ vẫn nguyên vẹn và làm hài lòng các thành viên khác trong lớp.
Tôi đã sử dụng Quyên để chuyển thể một bài thơ tương tự như hình nền lớp 8. Tóm lại, mỗi lớp là một bài thơ, thậm chí nhiều bài thơ. Nếu ai quan tâm đến sự thể hiện của ngôn từ và âm thanh thì … Năm 2002, Nguyễn Nhật Ánh tạm dừng bộ truyện Kinh Vân Hoa tập 45. Khi đó, anh thừa nhận mình chưa từng nghĩ có ngày . Viết nhiều bài hơn. Năm 2007, anh được nhà xuất bản Kim Đồng và chiếc lá thuyết phục, đặc biệt mến mộ & # 7897; Độc giả trẻ không có dấu hiệu suy giảm, các nhà văn vẫn tiếp tục kể những câu chuyện đầy màu sắc về tuổi học trò. “Kính vạn hoa” trở lại với diện mạo mới. Năm năm sau, em và các bạn tốt nghiệp THCS và bước vào lớp 10. Kính vạn hoa phản chiếu đời học sinh trên những trang sách được trang bị một tấm gương công nghệ hiện đại, với một sự thay đổi mới: rung động vị thành niên. Học sinh lớp mười xuất hiện theo kiểu iPod và điện thoại di động, và chúng bắt đầu để ý đến những người khác giới trước đó. (Thực ra sinh viên ngoài đời bắt đầu sớm hơn). Mặc dù vậy, sự hài hước sinh động của “Kính vạn hoa” và các nhân vật trong sách vẫn quen thuộc như xưa.
Đọc tập 53 “Lúm đồng tiền”, vì thấy Thạch anh tươi cười ngồi, tôi lắp bắp thành Quelle Lương lần thứ 10.
Thạch Anh nhỏ bên cạnh nhìn cô cười: –
Mặt tôi có bị che bởi cái nồi không?
-Đừng!
– Tại sao cứ nhìn tôi?
– Bạn nhìn ở đâu!
Lương bối rối trả lời rồi ngoảnh mặt đi. Con gái có má lúm đồng tiền xấu lắm! Lương kể trong bụng nhưng cũng chỉ thoáng nghĩ. “Chi tiết này làm tôi nhớ lại quá khứ, khi anh Lin (tên đáng khinh nhất lớp 9A4) mơ hồ trong mắt Hein Gok trong tập 37, trợ lý nghiên cứu” .—— “Vẻ mặt, nụ cười và sự tự tin đó khiến đội trưởng Một lần “bất cần”, quên mất mình là ai, Lâm không nhớ mình là “nhà thơ Hoàng Hán” xuất khẩu thơ tài hoa, gây nên một câu hỏi kỳ lạ:
– À … à … ” “Thi sĩ” hình như đã viết bài thơ “À ơi” thành hàng nghìn câu, bé Hai Ngọc vội leo lên yên xe cười:
– Hai Ngọc về nhà đi!
Lin gật đầu rồi dùng “Điệp khúc” kỳ lạ này đã trả lời lời chia tay của bạn gái:
– Ah … ah … ah …Rồi Hai Ngọc đi mất.
“Thi sĩ” mất rồi, tất nhiên “thi sĩ” không còn lý do gì để viết tiếp bài thơ “à, à”. Lâm Chính bước đi chậm rãi, từ đó đột nhiên trở thành một người khác. Chàng sinh viên vừa “đẹp trai vừa giỏi giang. Tuy nghèo nhưng chăm chỉ nên được dạy kèm miễn phí. Ngồi trên mây nhưng giáo sư quay mặt đi.
Giáo sư không dám nhìn vào mắt học sinh. “.
Nguyễn Nhật Ánh thích tả đôi mắt, thích miêu tả nụ cười, thích vẽ trên sách những nét cọ mới lạ, tinh tế (như khói). Đây là một cảm giác mơ hồ và khó nắm bắt. Nhẹ nhàng khiến trái tim ta rung động và khiến ta mỉm cười Em muốn biết liệu chúng ta có đi đâu đó không, nhưng có sao không? Em chỉ biết khi nhớ lại cái chạm nhẹ ngọt ngào thuở ấy em mới 15 tuổi. Lau cằm, thở dài, đạp vào bụi cỏ ven đường, lau cằm, thở ra có lẽ con trai sẽ yêu một cô gái! Làm thế nào để tôi thích cô ấy? Câu hỏi này khó trả lời, nhưng cô ấy loay hoay một hồi. Bạn vẫn chưa thể “trả lời”: đã yêu thì phải biết xấu hổ, phải biết sợ người khác! Nghĩ đến đây, mặt Quay tự nhiên đỏ bừng lên. ”(Trích từ“ Ngủ trên núi ”).
Đúng, chúng lớn, nhưng không lớn.
“Lúm đồng tiền” trên bìa Tập 53 .—— “Kính vạn hoa” không phải là công việc của trẻ em hay thanh thiếu niên. Tôi không thích đặt sách trên kệ của lứa tuổi này. Muốn nghiên cứu văn chương thì tốt nhất không nên viết truyện.Chúc mừng tuổi nào đó. “Kính vạn hoa” trong mắt tôi dành cho những ai đọc mà vẫn mỉm cười và thấy rằng “cái tôi” của mình trong đó có thể ẩn đi đâu đó, nhưng không bao giờ biến mất, và đôi khi trở lại. Người lớn chắc chắn có thể lật lại hoàn toàn câu chuyện của Andersen hay Doraemon, để không nhớ lại một thời đã xa. Cũng phải kể đến sự kiện của nhà văn Lê Phương Liên vào một ngày nọ: Năm 1995, Giám đốc Nhà xuất bản Gia Đông lúc bấy giờ là ông Ruan Tangwu đã chỉ định tôi gặp Ruan Yuan, bàn bạc và nhờ anh ấy viết một truyện dài cho NXB Jindong. . Mong muốn làm truyện Việt Nam của Kim Đồng bắt nguồn từ chiến thắng của bộ truyện tranh La Dream (Nhật Bản) và bộ truyện tội phạm TKKG (Đức). Đây là thời đại chuyển mình của NXB Kim Đồng, cũng là thời đại chuyển mình của văn học thiếu nhi Việt Nam. Trước đây, sách thiếu nhi mang tính giáo dục nhiều hơn là giải trí. Giờ đây, vì nhu cầu giải trí của trẻ em, trẻ em vui vẻ mới được học “.
“. Nguyễn Nhật Ánh bày tỏ hy vọng sẽ thử viết 5 câu chuyện hoạt động thiếu nhi dựa trên cuốn tiểu thuyết. lịch sử. Ngay sau đó, NXB Jindong đã nhận bản thảo 5 tập đầu tiên của Nguyen Guoan từ TP.HCM ra Hà Nội. Chữ viết rất rõ ràng. Khi đó, anh Nguyễn Tăng Vũ đã có một quyết định vô cùng táo bạo: ứng trước cho Nguyễn Nhật Ánh 50 triệu đồng để anh yên tâm tạo ra một chiếc kính vạn hoa. “- Có thể nói, một phần nhờ Việt Nam nhờ La Amen, trẻ em mới được đọc” Kính vạn hoa “. Tuy nhiên, nếu tác giả không viết cho các em nhỏ thì sẽ không có” Kính vạn hoa “khó quên như thế của Nguyễn Nhật Ánh năm 2005 Trong bản ứng xử của Hội Nhà văn TP.HCM năm 2009 có viết: “Đối với tôi, nhiệm vụ quan trọng nhất của hội viên là tích cực sáng tạo và đóng góp cho hội, không còn sáng tác sách thiếu nhi như hồi còn nhỏ. nhà văn”.