Thuê ôliu tốn cả chục triệu, còn phải dọn nữa.

Hoàn cảnh của tôi khiến việc thuê người giúp việc rất miễn cưỡng. Chồng tôi và tôi làm việc cả ngày, và chúng tôi có hai con. Tôi sẽ có thể làm việc nhà. Nhưng tôi phải thuê một người giúp việc để chăm sóc, lo lắng cho bố dượng. Mẹ chồng tôi mất đã lâu. Bố dượng của tôi năm nay 78 tuổi và ông ấy hơi bối rối. Nhớ lúc nào quên.

Hai vợ chồng đi làm cả ngày, hai đứa con học từ sáng đến chiều, không ai chăm người già nên cả hai thuê người giúp việc. Khó khăn đầu tiên là việc tìm nguồn thuê người giúp việc quá khó.

Đối với người nước ngoài, điều này vẫn chưa hoàn toàn tự tin và an toàn. Tuyển người quen ở quê còn tệ hơn. Người giúp việc đầu tiên mà gia đình tôi thuê là người quen của một người bà con ở quê. Xét về sự hiểu biết của cô ấy, gia đình tôi coi cô ấy như người thân. Lương tháng chúng tôi được 10 triệu đồng (1/8 thu nhập của hai vợ chồng), chưa kể mỗi lần cô ấy về quê thăm họ hàng, chúng tôi lại tốn thêm tiền chạy xe. Cho bố dượng ăn. Ông cụ rất hiền lành nhưng công việc dọn dẹp luôn được ông thực hiện theo một lịch trình cố định chứ không tùy tiện như nhiều cụ già khác. Về tắm rửa nhẹ nhàng, chồng tôi về nhà làm cho anh ấy. Thường thì công việc nhẹ nhàng, không nặng nhọc nhưng chị thường xuyên xin nghỉ. Vị mặn của thức ăn nấu quá lớn, và bố dượng của tôi bị cao huyết áp. Nhìn lại, tôi nhớ, và ngay lập tức quên. Nhớ nhiều, diễn đạt nhàm chán. Thức ăn chỉ nấu một lần và ăn cả ngày.

Khi chúng ta cần một bữa ăn nóng vào buổi tối, chúng ta phải ăn thức ăn đã được hâm nóng vào buổi sáng. Điều đáng chú ý hơn cả là tính cách tán gẫu của cô ấy. Vào buổi trưa và buổi tối, chúng tôi trò chuyện với những người hàng xóm của chúng tôi. Nói về chuyện riêng tư của gia đình tôi rất bình thường.

Tôi là người rất tỉ mỉ, rõ ràng không vừa ý thì phải làm dở dang: cô ấy chỉ biết thu bài về sau. Gấp và ủi đồ rồi cất vào tủ. Khi tôi nấu nó mặn, tôi phải nêm nếm lại để làm nhạt vị của nó. Khi thì tán gẫu, lúc thì lau nhà, lau kính …—— Mình ở chung với mấy chị em trong cơ quan, họ cũng gặp trường hợp tương tự. Cho dù chủ nhân có cố gắng tốt như gia đình, cũng khó có thể làm hài lòng những người giúp việc tìm kiếm người quen trên mạng. Thích công việc thì tôi sẵn sàng, nghỉ thì thôi.

Có phải do không được đào tạo bài bản? Tôi nghĩ rằng trong tương lai, khi tầng lớp trung lưu trở nên giàu có hơn, sẽ ngày càng bận rộn hơn và nhu cầu tìm người giúp việc sẽ tăng lên. Quản gia thì hoàn toàn có thể coi đây là một nghề, thu nhập cũng không thua kém các nghề khác. Đây cũng có thể là mảnh đất màu mỡ. Các trường dạy nghề, cao đẳng và thậm chí cả đại học cũng nên xem xét mở các ngành nghề để đào tạo quản gia và trợ lý thích ứng với xu hướng này. Trước mắt, cho những ai muốn thuê một người giúp việc an toàn hơn. Thanh Thi

>> Bài viết này không nhất thiết trùng với quan điểm của VnExpress.net. Xuất bản tại đây.

nhà cái bet365 có uy tín không?_ đăng ký bet365_tỷ lệ cược bet365