Tôi cũng nghĩ điều này thật “điên rồ”. Mình cũng là người rất thích siêu thông minh, không hiểu sao họ lại thông minh như vậy? Tôi tự học và biết đến đề tài siêu trí nhớ của kỷ lục gia Nguyễn Văn Phụng. Trong một đoạn, anh trả lời câu hỏi về những đứa trẻ bị đánh giá là hiếu động, nổi loạn … Tôi thấy hình ảnh của mình ở đó.
Khi còn nhỏ, tôi thích ngồi bên cửa sổ lớp học, vì được nhìn thấy cho phép bạn sử dụng trí tưởng tượng của mình. Vì học giỏi nên em ngồi bàn trong nhà thay vì ngồi cạnh cửa sổ, khi học trên lầu không có cây cối, cảnh vật nên em không thể nhìn ra ngoài. . Trí tưởng tượng của tôi rất phong phú, tôi cứ nói, tự mình nghi ngờ và tự trả lời, tôi đã xem rất nhiều phim khoa học … Khi làm việc ở công ty cũ, tôi cũng dành nhiều thời gian nhất, đếm 19-22 lần một tuần, Mỗi lần đừng quá lâu (khoảng 2 đến 5 phút). Ở chỗ làm, tôi thường ra ban công đi dạo, suy nghĩ, vận động tay chân (thực ra là nghĩ cách xử lý công việc).
Bây giờ tôi nhận ra rằng tôi sáng tạo. Tôi làm việc theo phong cách Porolo (25 phút làm việc và 5 phút nghỉ ngơi). Tôi cũng thực sự là một người có xu hướng đi trước, đầy nhiệt huyết và can đảm, bởi vì tôi hiện đang tìm kiếm các giải pháp để khơi nguồn sáng tạo. Nhưng khi công việc cuối cùng thường là áp dụng các giải pháp để làm việc như một người máy, hoặc khi sếp giao những công việc nhàm chán và lặp đi lặp lại… Tôi rất không hài lòng về sự thiếu sáng tạo của mình.
Bây giờ, tôi chọn Solutions với tư cách là nhà phát triển tự do và là đối tác phát triển phần mềm của anh họ tôi. Tôi hoàn toàn sáng tạo và tự nhận là một kỹ sư phần mềm, mặc dù ban đầu tôi có thu nhập nhỏ nhưng tôi vẫn rất hạnh phúc. Qua câu chuyện của mình, mong mọi người tạo điều kiện cho những người làm công tác thực địa sáng tạo để họ có thể vận dụng trí tưởng tượng và lắng nghe sự phát triển, lời nói và sự hoàn thiện của hai thùy chẩm của não tai. Trường Lip hợp tác với họ một cách thân thiện.
Thanh Tuệ
>> Ý kiến có thể không trùng khớp với ý kiến của VnExpress.net. Xuất bản tại đây.