Tôi muốn chia sẻ “đi bộ trong nước”. Tôi sinh ra ở quê, lấy chồng ngoài phố, nay về quê nên không lạ gì cuộc sống thôn quê. Đối với tôi, mọi thứ rất đơn giản, chỉ cần quần áo sạch sẽ, gọn gàng, đơn giản là ăn ngon, sống vui vẻ là tốt, giúp được người khác thì chồng mới yêu. Các con tôi khỏe mạnh và hạnh phúc.
Mỗi người đều có những lý do khác nhau để “ra đường và về nhà”. Có người chán cuộc sống xô bồ cố tìm chốn bình yên, có người lại muốn bạn sống một tuổi thơ… mọi thứ đều hợp pháp.
Tương tự, mỗi người có một phong cách khác nhau. Ai đó phải về nước và làm việc trong nước. Những người khác trở về nông thôn nhưng làm việc trên đường phố. Những người khác sở hữu đất trong nước và trở lại trò chơi vào cuối tuần. Có người sẵn sàng mua đất, chờ con lớn, đủ tiền về quê… Có phải người còn đang loay hoay với nhiều thứ? Trẻ em làm việc? tiền bạc? …
>> Đối với dân văn phòng, việc về quê trồng rau, bắt cá không phải là điều dễ dàng
Tôi chỉ đang chia sẻ câu chuyện của vợ chồng tôi chứ tôi không dám gợi ý là vì mỗi Các cá nhân có những tình huống khác nhau và cách suy nghĩ khác nhau.
Về quê đã gần 4 tháng rồi, dù có nhiều thay đổi nhưng mọi thứ vẫn ổn. Trước đây, tôi và vợ đều làm việc trong ngành du lịch ở Huế. Tôi là lễ tân chính của một resort. Ở chung với bố mẹ cũng được, thuê nhà ở riêng thì cuộc sống cũng bình thường, không chán thì ra đường chỉ muốn về thôi.
– Đường “Quê” khoảng 15 cây số (đối với Huế thì cũng xa lắm), sống một mình phải lo cho con nên tôi không còn đi làm được nữa (năm nay cháu 5 tuổi) ), nửa tuổi), vì vậy tôi quyết định ở nhà. Đánh bại đại dịch Covid-19 cũng nên được coi là một sự sắp đặt. Chồng tôi cũng ở nhà.
Vì có kế hoạch nên vợ chồng tôi cũng chủ động lắm. Chúng tôi trồng và bán các loại cây và hoa, bao gồm hoa hồng, hoa mười giờ, hoa sam … chúng tôi trồng các loại rau khác nhau để tiết kiệm chi phí mua sắm và cung cấp an ninh. Mỗi ngày nuôi thêm vài con gà vịt, làm măng chua.
Mục tiêu của chúng tôi là cố gắng thành lập một trang trại ở ngoại ô Huế trong 5 năm. Ảnh: Hoàng Anh .
Hàng ngày, tôi ở nhà chăm con, còn chồng đi bán hàng. Khi con lớn, vợ chồng sẽ thay ca. Mục tiêu của họ là ở lại trang trại một thời gian ngắn trong vòng 5 năm.
Em đã nhận lời về quê cùng anh, quyết tâm cùng em lên kế hoạch luôn đồng hành để mỗi ngày trôi qua. Sự thật ngọt ngào và êm đềm là đôi khi không có tiền đi chợ, phải vay mượn tạm bợ, nhưng chúng tôi không bị áp lực quá nhiều, không thấy hụt hẫng, không buồn hay tiếc nuối những tháng ngày trước đó.
Tôi luôn có đầy đủ các con của họ, và điều quan trọng là thấy chúng hạnh phúc mỗi ngày, bởi vì tôi sống một thời thơ ấu và tôi có sự đồng hành của bố mẹ. Chuyến đi này còn rất dài, hiện tại tôi chỉ nghĩ sống thật hạnh phúc bên gia đình nhỏ của mình.
Cái lối “đi trên phố quê” là tâm hồn tôi. Tôi hy vọng sẽ cảm thấy thoải mái mỗi ngày và hài lòng với hiện tại. Tôi là người mơ mộng, hài lòng với cuộc sống lý tưởng của mình.
>> Tôi muốn bỏ Sài Gòn theo gia đình bản xứ về quê, bị bố mẹ mắng
Mong chồng đừng làm việc nhiều để có thời gian cho vợ con. Tôi mong có một công việc mà hai vợ chồng cùng làm, mong các con tôi có tuổi thơ như xưa. .
Về kinh tế, muốn về quê làm giàu thì cần phải chịu khó. Chỉ cần quay trở lại Trung Quốc hoặc cố gắng quay trở lại, điều này là không thể so sánh với nhiều người đã trở lại Trung Quốc trong 5-10 năm. Hãy từ từ làm những gì mình thích với mục tiêu của mình, làm việc tử tế và kiên trì thì sớm muộn gì bạn cũng trở nên giàu có.
Đừng quá lo lắng, ngươi có thể sống ở bất cứ nơi nào, chỉ cần ngươi có một gia đình an toàn, an toàn hạnh phúc, con đường này không phải cùng một chỗ sao? Xuất bản tại đây. -Huỳnh An