Vợ chồng tôi đã gần 50 tuổi và họ cũng có tài sản kếch xù. Tháng 10 năm ngoái, bố mẹ đưa tôi về Bảo Lộc đám tang. Ngồi ở một góc sân nắng chói chang, gió thổi mát rượi cả người, tôi thấy trời thu se lạnh ở quê. Vì vậy, anh ơi, em định đi bộ vào rừng với chồng.
Mình đi Bảo Lộc lần thứ 2. Chồng mình cũng thích khu vườn rộng 7000m2 với 250 cây mít Thái, vườn chè, ao hồ. nhỏ. Chúng tôi định mua. Nhưng đoạn đường tôi muốn chạy xe vào Sài Gòn rất dài, chỉ cách đường cao tốc Long Thành 50 cây số, còn lại phải đi quốc lộ 20 rất hẹp và kẹt xe nên vợ chồng tôi nói chuyện nhiều hơn. . Thị xã Đà Lạt và khu vực gần sân bay Lian Khun đắt gấp bảy lần Bảo Lộc, nhưng khí hậu ở trên thấp hơn bốn độ C nên rất thuận tiện cho việc bay.
Vợ chồng Chồng tôi mất khoảng bảy chuyến bay mới mua được mảnh đất 8.000 mét vuông, hai ngôi nhà rất đẹp, hai ao với nhiều sào và một vườn bơ. Thực ra vườn không có hàng rào nhưng cũng không phải lo mất mát gì vì người dân rất thân thiện. Vì vậy, tôi cũng rất thích Lin Tong, và tôi cũng thích mọi thứ ở đây.
Do Covid-19 nên đầu năm nay công việc bị đình trệ, mỗi tháng vợ chồng tôi đi Đà Lạt mấy lần. Bây giờ tôi nghĩ rằng tôi có nhà ở cả hai thành phố, điều đó thực sự tốt. Thành phố Hồ Chí Minh là một Đà Lạt sôi động, mát mẻ và thơ mộng. Dự tính vài năm nữa vợ chồng tôi sẽ sinh sống lâu dài ở đây, trồng rau, nuôi gà. Sắp tới người Sài Gòn sẽ đông, lúc đó mình sẽ ra vườn thư thái thưởng thức món gỏi bơ là vui rồi!
Hương Hân
>> Không nhất thiết phải phù hợp với quan điểm của VnExpress.net. Xuất bản tại đây.